Tuy nhiên, đến đầu năm 2024, Điền Thất (sinh năm 1990) cùng người yêu đã trở về vùng Nghi Xuân (Trung Quốc). Sau 5 năm bươn chải, vật lộn với cuộc sống ở Hàng Châu (thành phố du lịch bậc nhất Trung Quốc), cả 2 vẫn không đủ lực để mua một căn nhà. Số tiền trong tay chỉ có 100.000 nhân dân tệ (tương đương chừng 350 triệu đồng). Không muốn quãng ngày tiếp theo phải mỏi mệt trong nợ nần, cả 2 đã quyết định dùng số tiền này và về quê xây nhà.
Ý tưởng ban đầu là xây dựng nơi ở tại danh lam thắng cảnh nổi tiếng Vườn hươu Jinshan thành 1 khu vườn cổ tích, sống một cuộc sống kỳ diệu được bao quanh bởi những chú nai mỗi ngày.
Điền Thất là người gốc Yichun. Anh cũng tự thừa nhận mình là 1 trong những người được gọi là “người đi rừng” thế hệ thứ 3 của gia đình. Ông bà anh từng làm việc trong trang trại trồng rừng và khai thác gỗ trên núi. Sau đó, do một vài chính sách đóng, cơ cấu kinh tế cũng thay đổi, mọi người chuyển qua kiếm sống bằng nấm dại, các loại thảo mộc và quả hạch ở khu vực rừng.
Vậy nên ngay từ khi còn nhỏ, anh đã cùng người lớn vào rừng hái nấm. Tiếc rằng, những loại nấm mà anh hái đều là những loại nấm đẹp nhất, độc nhất và không ăn được… Dẫu vậy, chúng đều là những kỷ niệm đẹp thời thơ ấu của Điền Thất và nuôi dưỡng tình yêu núi rừng trong anh.
Đó cũng là lý do sau khi rời bỏ Hàng Châu và trở về Yichun, cặp đôi đã cùng nhau xây 1 ngôi nhà gỗ nhỏ xinh, được bao bọc bởi thiên nhiên và động vật. Đây chưa từng là 1 quyết định sẵn có, cặp đôi từng nghĩ tới việc mua nhà để định cư nhưng sau khi xem xét nhiều bất động sản, họ cảm thấy quá sợ hãi vì khoản vay thế chấp nên mới chốt về rừng.
Xây dựng một căn chòi trong rừng là mong ước của cả 2 từ lâu nhưng chưa bao giờ nghĩ nó lại thành hiện thực dễ dàng đến thế.
Công viên Nai là một điểm tham quan lịch sử với diện tích 26.00m2 với hơn 200 con hươu sinh sống ở đây. Sau khi nói chuyện với người phụ trách, cặp đôi được phép xây dựng và như vậy, cả 2 bắt tay vào hành trình này.
Tuy cùng học chuyên ngành thiết kế ở trường đại học, nhưng trước đây cả 2 không hề có kinh nghiệm xây nhà. Lúc đầu, họ chỉ vẽ một bản phác thảo màu nước trên giấy mà không hề có kết cấu hay kích thước. Nhưng sau đó đã phải dành hai ngày để học trực tuyến phần mềm tạo mô hình, và đánh dấu các kích thước cũng như hoàn thiện bản vẽ. Sau 1 thời gian bàn luận, cũng đến lúc cả 2 bắt tay vào thực hiện.
Quá trình thực hiện không hề dễ dàng. Từ bản vẽ đến thực tế luôn xuất hiện nhiều vấn đề khác nhau. Ví dụ, trên thực tế, cả 2 phát hiện ra rằng vào mùa đông ở Yichun, mặt trời rất thấp và thời gian có ánh sáng mặt trời trong nhà cực kỳ ngắn nên vị trí của giếng trời cần phải di chuyển từ hướng Bắc xuống phía Nam… Có rất nhiều vấn đề nhỏ như thế này, nhưng bây giờ nghĩ lại thì không sao cả, vì mình đang làm những gì mình muốn, và nếu gặp khó khăn gì mình chỉ cần tìm cách giải quyết.
Thời gian dành cho căn nhà gỗ hoàn toàn phụ thuộc vào tâm trạng của cả 2. Họ cũng thích làm mọi việc bằng đôi tay của mình. Họ cho rằng, được làm những việc mình muốn làm, với những người họ yêu quý khiến cả 2 cảm thấy hạnh phúc về thể chất và tinh thần hơn nhiều so với việc bị trói buộc vào một nơi làm việc rồi thực hiện những ý tưởng cùng mục tiêu của người khác.
Khi ra ngoài đi dạo, bạn sẽ thấy khắp nơi là núi rừng, không khí rất trong lành. Bây giờ mùa thu đã đến, đó là thời điểm đẹp nhất. Mỗi lần nhìn thấy chúng, cả 2 đều cảm thấy ngạc nhiên và thích thú vô cùng.
So với Hàng Châu, chi phí sinh hoạt ở đây thấp hơn nhiều. 100 nhân dân tệ (chừng 350.000 đồng) có thể mua được tất cả rau và thịt cần thiết trong một tuần. Giá thuê nhà ở Hàng Châu từng là 4.200 nhân dân tệ (khoảng hơn 14 triệu đồng) mỗi tháng. Trong khi giá thuê căn nhà nhỏ đang ở hiện nay chỉ là 4.500 nhân dân tệ (hơn 15 triệu đồng) mỗi năm, đã bao gồm cả sưởi ấm.
Gần đây, vì bận xây nhà nên họ chỉ nhận một số công việc khi rảnh rỗi. Cả 2 có thể kiếm được khoảng 6.000 nhân dân tệ (khoảng 21 triệu đồng) một tháng, đủ trang trải chi phí hàng ngày.
Những hoạt động miễn phí thường ngày.
Sau khi trở lại vùng rừng, sức khỏe của cả 2 đều được cải thiện. Trước đó, khi sống ở Hàng Châu, ngày nào cũng phải làm việc 12 đến 14 tiếng ngày, liên tiếp mất ngủ và rụng tóc do KPI đã khiến sức khỏe của họ bị ảnh hưởng nặng nề. Nhưng thật may, sau khi trở về đây, hít thở không khí trong lành và sạch sẽ, cả 2 đã hoàn toàn bình phục, luôn cảm thấy dồi dào năng lượng.
Chỉ cần mở sổ ra là có thể ngắm nhìn những chú hươu.
Chưa kể, khi ở Hàng Châu, cặp đôi chỉ có thể gặp nhau vào buổi sáng và buổi tối các ngày trong tuần. Dù sống cùng nhau nhưng họ không thể dành quá nhiều thời gian cho nhau mỗi ngày. Một trong những điều hạnh phúc nhất sau khi trở về bây giờ là chúng ta có thể mỗi ngày bên nhau, tay trong tay dạo phố.
Tốc độ ở đây chậm. Việc duy nhất phải làm hàng ngày là ăn, ngủ, vuốt ve con mèo và chơi với những chú hươu. Mọi thứ gần như chỉ tùy thuộc vào tâm trạng.
Trong rừng, không những không có ai phủ nhận những ý tưởng hồn nhiên của họ mà ngược lại, cả 2 còn nhận được rất nhiều sự hưởng ứng, ủng hộ, khiến họ cảm thấy vẫn còn rất nhiều ý tưởng hay việc phải làm.
Chẳng có gì diễn ra theo đúng kế hoạch cả, mọi việc cứ diễn ra một cách tự nhiên. Mọi thứ đều không thể đoán trước được và cặp đôi cho biết đang rất hứng khởi và mong chờ những điều mới mẻ trong tương lai.