Năm 2017, con gái lớn của Xiong Wei đi học ở trung tâm thành phố, nên 2 hai vợ chồng đã đưa ra quyết định này. Ban đầu, ai cũng nghĩ rằng, việc chuyển tới sống ở 1 căn hộ có diện tích nhỏ hơn gấp nhiều lần so với trước đây như vậy có thể sẽ khiến cả gia đình cảm thấy không thoải mái, thậm chí có thể hối hận trong tương lai.
Chia sẻ về trải nghiệm này sau 7 năm sinh sống, Xiong Wei cho biết, anh cảm thấy thực sự hài lòng. Cũng nhờ đó, anh hiểu rõ hơn về lối sống cũng như phát huy được khả năng và tư duy khi phải sinh sống trong 1 căn hộ nhỏ.
“Cuộc sống không hề bị giới hạn bởi không gian vật lý của ngôi nhà như chúng ta vẫn thường nghĩ. Bạn có thể học cách tận hưởng nó, bất kể bạn đang ở đâu”, Xiong Wei nói.
Dưới đây là những gì Xiong Wei chia sẻ về cuộc sống sau khi chuyển vào trung tâm thành phố sinh sống:
01.
Ngôi nhà của chúng tôi chỉ có 24m2, cực kỳ nhỏ. Ngôi nhà này nằm ở trung tâm Thượng Hải. Tại đây, vợ tôi, con tôi và con mèo này – bốn người chúng tôi đã sống ở đây được 7 năm.
Gia đình chúng tôi có một hoàn cảnh kỳ lạ – di cư ngược. Khoảng năm 2010, giá bất động sản ở trung tâm thành phố tăng mạnh. Chúng tôi ra ngoại ô sinh sống tại căn biệt thự rộng 200m2.
Thời điểm đó, lựa chọn về quê là vì 2 vợ chồng đã rất chán nản và cảm thấy ngột ngạt với cuộc sống ở phố, trong các toà nhà cao tầng, xung quanh toàn là bê tông. Chúng tôi thực sự muốn đến một nơi nào đó gần gũi hơn với thiên nhiên.
Nhưng tới năm 2017, do con đi học nên chúng tôi về mua căn nhà này ở thành phố, diện tích ở nhỏ hơn gấp 10 lần.
Căn nhà rộng 24m2 được thiết kế dạng hình hộp rỗng nên có tầm nhìn thoáng, xuyên được qua các không gian.
Ngôi nhà là căn hộ một phòng ngủ, rèm được mở ra để nhìn ra các không gian khác khi cần và đóng lại nếu cần sự riêng tư.
Tôi làm thành một phòng ngủ và một phòng khách, chỉ dành 1 diện tích khá nhỏ để làm lối đi, tốn hơn 100.000 nhân dân tệ (tương đương khoảng 350 triệu đồng) để hoàn thành.
Căn nhà này có một nguồn sáng duy nhất và chỉ có ban công là có ánh sáng. Nếu đặt các phòng ở bên ngoài thì ánh sáng vẫn được đảm bảo. Tuy nhiên, do khả năng cách nhiệt kém, mùa đông lạnh giá, mùa hè nóng nực và tiếng ồn lớn trên đường sẽ ảnh hưởng đến việc nghỉ ngơi nên tôi thiết kế các phòng vào trong, phòng khách hướng ra ngoài.
Khu vực hành lang thực chất được tích hợp cùng một nhà bếp, các món đồ gia dụng như thớt và dao được gắn liền trên tường để tiết kiệm diện tích, chỉ có duy nhất 1 chiếc tủ lạnh cỡ nhỏ được đặt dưới mặt sàn. Trong nhà, không gian phòng tắm nhỏ nhất, có giá treo khăn điện gắn trên tường. Quần áo không có chỗ treo có thể sấy khô nhanh chóng. Một chiếc thùng rác ngoại cỡ vừa là giá để đồ, vừa là nơi đựng giày.
Không gian phòng ngủ bên trong cũng được tích hợp tất cả các chức năng, từ học tập, nghỉ ngơi cho đến lưu trữ đồ đạc. Để làm được điều đó, tôi sử dụng hệ thống tủ âm tường và giường ngủ thông minh, có thể cất trữ đồ đạc.
Chiều rộng của cánh cửa trượt bằng gỗ ngăn cách phòng ngủ và phòng khách là 1,4m khi mở hoàn toàn, rộng bằng bức tường và cao tới trần nhà. Vì cầu thang trong khu dân cư rất nhỏ nên cánh cửa đã bị hỏng 3 lần khi được chuyển lên. Cuối cùng, phải mất 1 tháng và 3 lần cố gắng mới lắp được. Nó mở ra một không gian nhỏ cho trẻ, và tôi chừa một khoảng trống phía trên nên không cần thiết phải lắp đặt hệ thống điều hòa và thông gió riêng.
Căn phòng được bố trí theo kích thước nhỏ nhất. Chiếc giường có kích thước 1m x 2m, đặt sát tường. Chỉ có một chiếc bàn trong phòng khách, chiếc bàn duy nhất của chúng tôi, vừa là bàn ăn vừa là bàn làm việc. Trong nhà có 3 chiếc ghế có tựa lưng là của vợ và con gái tôi.
Trong nhà, chúng tôi tận dụng mọi thứ có thể sử dụng, không có gì lãng phí nhưng cũng không có nơi lưu trữ nào là cố định. Nếu có thể di chuyển được thì không nên “chết”. Việc trang trí phải ở mức tối thiểu nhất có thể. Nếu đáp ứng được công năng sử dụng thì sẽ bền lâu.
Trên thực tế, cho dù đó là ngôi nhà chỉ rộng chừng 24m2, tôi nghĩ những căn hộ nhỏ đều có tiềm năng được cải tạo và mang tới trải nghiệm sống cũng khác. Ví dụ, tuy nhà của chúng tôi bây giờ nhỏ nhưng vẫn mang tới cảm giác thân thuộc, ấm áp vô cùng. Trong đó sẽ có nhiều sự giao tiếp hơn giữa ba người ở nhà, vì chúng tôi luôn nhìn thấy nhau.
Con gái tôi vốn hơi sống nội tâm. Nhưng sau khi chúng tôi chuyển đến đây, tôi cảm thấy con bé nói rất nhiều, sẵn sàng tâm sự với bố mẹ tất thảy mọi chuyện trên đời.
Mặc dù không gian vật lý nhỏ hơn nhưng “phạm vi ngôi nhà” thực sự lại lớn hơn. Hãy cố gắng tận dụng những tiện ích hỗ trợ hiện đại của thành phố càng nhiều càng tốt. Các quán cà phê nhỏ, quán bar nhỏ, công viên nhỏ xung quanh đều là một phần trong ngôi nhà của bạn. Cuộc sống vốn không hề bị bó buộc bởi không gian vật lý của ngôi nhà như chúng ta vẫn tưởng. Bạn có thể học cách tự mình tận hưởng nó, bất kể bạn ở đâu.