Căn nhà được bao bọc hoàn toàn bởi thiên nhiên.
Trước đây, vợ chồng anh Kaga Ehironobu cũng là nhân viên văn phòng bình thường. Sống ở trung tâm Fukuoka, vợ chồng anh chưa từng dám mơ về 1 ngày nào đó có thể mua được nhà.
Suy nghĩ về quê mua đất, xây nhà nảy ra từ đó. Việc lập kế hoạch tài chính sơ bộ kéo dài trong 3 năm.
01.
Đã là năm thứ 10 cả gia đình cùng nhau sống vui vẻ ở vùng núi Kagoshima, cực nam của Đảo Kyushu.
Sinh ra ở tỉnh Nagasaki vào năm 1980 trong 1 gia đình rất nghèo, từ nhỏ đến lớn luôn sống nhà thuê. Kaga Ehironobu bắt đầu đi giao báo từ năm lớp 5 tiểu học, kéo dài suốt 14 năm. Sau đại học và hai năm học cao học, anh theo học chuyên ngành kiến trúc.
Công việc đầu tiên của Kaga Ehironobu là quản lý xây dựng công trình xây dựng. Sau này, anh vẫn muốn làm việc trong lĩnh vực thiết kế nhà ở nên đã chuyển đến Fukuoka. Khi còn trẻ, Kaga Ehironobu chưa bao giờ nghĩ đến việc sở hữu một ngôi nhà cho riêng mình chứ đừng nói đến việc mua đất rồi xây nhà, dù chỉ ở nông thôn.
Từ ban công tầng 2 nhà Kaga Ehironobu nhìn ra khu rừng rậm xanh ngát.
Vào tháng 6 năm 2010, Kaga Ehironobu và vợ đến Kagoshima để thăm nhà bố mẹ chồng và vô tình phát hiện ra một ngôi nhà gỗ nhỏ do một công ty xây dựng địa phương xây dựng. Nó nhỏ nhưng rộng rãi và có cảm giác như đang được hòa mình vào thiên nhiên ngay cả khi ở trong nhà.
Kaga Ehironobu nghĩ, thật tuyệt nếu mình được sống trong một ngôi nhà như thế này. Lúc đó vợ chồng Kaga Ehironobu chỉ có một đứa con, đứa con lớn mới tập đi nên họ cho rằng, nếu được lớn lên trong môi trường như vậy chắc chắn sẽ rất hạnh phúc! Đây có lẽ là động lực lớn nhất khiến vợ chồng Kaga Ehironobu chuyển đến Kagoshima.
Vào thời điểm đó, Kaga Ehironobu vẫn đang làm việc cho một công ty nhà đất ở Fukuoka. Ngay khi từ Kagoshima trở về Fukuoka, Kaga Ehironobu đã viết một bản lý lịch – bản lý lịch hay nhất mà anh từng viết trong đời.
Vào tháng 7, Kaga Ehironobu đã tham gia phỏng vấn. Vào tháng 8, Kaga Ehironobu chuyển đến Kagoshima cùng vợ và con trai lớn. Tháng 9, Kaga Ehironobu trở thành nhân viên của công ty xây dựng đó.
Về mặt tài chính, việc xây nhà ngay lập tức là gần như không thể. Đối với một ngày nào đó trong tương lai, Kaga Ehironobu đã chuẩn bị từng bước một như xem xét lại ngân sách gia đình, lên kế hoạch cho cuộc sống vợ chồng sau này.
Đồng thời, qua thông tin đất đai trên Internet, Kaga Ehironobu tình cờ tìm được một mảnh đất hoang chưa bán được ở một nơi rất xa. Nó chỉ có giá tương đương gần 90.000 nhân dân tệ (khoảng hơn 300 triệu đồng), rẻ hơn một chiếc ô tô.
Hình dáng khu đất là hình tam giác nhọn, gần đó là rừng hoang vắng, bên đường có một ngôi mộ, vách đá cao khoảng 3m. Nhưng ngay từ cái nhìn đầu tiên, vợ chồng anh đã bị mê hoặc bởi khung cảnh nơi đây.
Ở đây rất nông thôn, nhưng nếu bạn lái xe 3 hoặc 4 phút, bạn có thể tìm thấy trường học, cửa hàng tiện lợi, hiệu thuốc, nhà hàng gia đình, bưu điện và ngân hàng, và nhà ga gần nhất cách đó 40 phút.
Khi bắt đầu xây nhà, ngân sách của 2 vợ chồng rất eo hẹp. Lúc đầu, khoản vay chỉ vừa đủ để trang trải chi phí cơ bản để xây một ngôi nhà và không có gì hơn. Vì vậy, dù có đi vay cũng không đủ trang trải chi phí sinh hoạt và các chi phí khác của gia đình. Đó là lý do tại sao 2 vợ chồng phải đánh giá lại tình hình tài chính của gia đình mình nhiều lần cho đến khi có thể trả hết từng chút một. Anh cho biết mình không ngần ngại cắt số tiền chi tiêu cho bản thân và dùng nó để xây nhà.
02.
Ngôi nhà ở Kagoshima có tổng diện tích là 94,34m2, hai tầng. Tầng một rộng 48m2. Lối vào là sảnh vào, phòng khách, phòng ăn, nhà bếp, một phòng nhỏ kiểu Nhật có chiếu tatami, một phòng chứa đồ và một phòng vệ sinh.
Tầng hai rộng 47m2, có phòng ngủ cho trẻ em và 2 vợ chồng, một phòng tắm và một số không gian để đồ. Kaga Ehironobu không nghĩ phòng trẻ em cần phải rộng đến thế, chỉ cần đủ cho mỗi đứa một cái giường để ngủ, một cái bàn để học và một chút không gian để đặt đồ đạc của mình là được.
Phòng dành cho ba đứa trẻ.
Mặc dù học chuyên ngành kiến trúc nhưng loại công việc của Kaga Ehironobu không có gì đặc biệt. Xung quanh có quá nhiều bạn bè chuyên nghiệp hơn nên anh ấy thường tham khảo ý kiến của họ. Phần móng của ngôi nhà do công ty hiện tại của Kaga Ehironobu xây dựng, các phần khác do chính tay anh thiết kế và thi công.
Từ góc phòng khách, mọi khung cảnh trông thật đẹp.
Kaga Ehironobu mong muốn được tận hưởng khung cảnh thiên nhiên nên việc thiết kế cửa sổ ở mọi nơi cũng nhằm tận dụng tối đa cảnh quan thiên nhiên.
Cột và các kết cấu khác của ngôi nhà đều lộ rõ và lộ ra ngoài. Vì vậy ngay cả khi ở trong nhà cũng có thể trực tiếp cảm nhận được hơi thở của thiên nhiên và cây xanh. Không phô trương nhiều nhưng rất hấp dẫn, đây là một cấu trúc tối giản.
Về vật liệu xây dựng, kết cấu của ngôi nhà được làm bằng gỗ tuyết tùng, sàn nhà cũng được làm bằng gỗ tuyết tùng, một loại gỗ thớ mịn được khai thác từ trên núi.
Ánh nắng có thể chiếu sâu vào phòng khách nên rất ấm áp. Kaga Ehironobu đã làm cầu thang thành một bộ xương. Ở tầng một và tầng hai, bạn có thể quan sát được bọn trẻ đang làm gì bất cứ lúc nào. Toàn bộ phòng khách là không gian nơi có thể thoải mái giao tiếp và dành thời gian chứ không phải là nơi bạn làm việc.
Bếp hướng về phía Nam của ngôi nhà là không gian đầy nắng. Kaga Ehironobu có thể nhìn thấy mọi ngóc ngách của căn phòng từ ngoài vườn và làm việc nhà cùng gia đình. Để giúp sử dụng bếp dễ dàng hơn, Kaga Ehironobu đã chọn chiều cao 82cm, thấp hơn khoảng 3cm so với tiêu chuẩn của hệ thống bếp chung. Mặt bàn cũng được làm bằng gỗ sồi chứ không phải bằng thép không gỉ để không bị lạnh hoặc khó sử dụng tùy theo mùa hoặc thời gian trong ngày.
Góc bếp ngập ánh sáng.
Từ giai đoạn thiết kế, không gian lưu trữ được thay đổi ngoài đời thực. Nhà bếp được thiết kế tương đối nhỏ gọn nên cả 2 đã bổ sung thêm các kệ đựng đồ ở không gian trống để đựng cà phê và đồ dùng bổ sung trong cuộc sống hàng ngày.
Theo độ tuổi và sự lớn lên của các con, chẳng hạn như con trai lớn đi mẫu giáo, con gái đi học tiểu học, v.v., anh cũng sẽ điều chỉnh các vách ngăn, giường và bàn học để có thêm không gian đựng đồ.
Không gian phía ngoài cũng thường là nơi vui chơi của các con.
Nhiều đồ nội thất trong nhà được Kaga Ehironobu tự tay làm, chẳng hạn như giường trần, trụ bóng rổ và giường sofa nơi bọn trẻ ngủ. Với một số chiếc ghế, Kaga Ehironobu cũng làm bằng cách tự cắt gỗ và đặt mua đệm theo kích cỡ.
Hiện tại, hầu như tất cả cửa sổ trong nhà đều có mái hiên. Dù trời có mưa một chút thì kính cửa sổ cũng không bị ướt. Vào mùa mưa, lặng lẽ ngắm mưa phùn ngoài cửa sổ là khoảng thời gian vô cùng sang trọng và thư giãn của gia đình anh.
03.
Trước khi kết hôn, vợ của Kaga Ehironobu làm việc tại một hiệu thuốc và hiện tại cô đang làm việc tại một công ty sản xuất vật liệu xây dựng gần nhà. Khi rảnh rỗi, cô ấy chơi đàn ở ngoài sân và pha cà phê, nấu đồ ăn ngon cho cả gia đình. Trong căn nhà này, các thành viên đều thích ở trong “khu vực” tương ứng của mình.
Đối với trẻ em, mọi thứ trong tầm mắt có thể nhìn thấy đều là sân chơi, còn bụi đất, cỏ, cành cây, quả hạch, quả đều là đồ chơi. Kaga Ehironobu cũng chơi với con gái mình và đôi khi được yêu cầu đóng vai khách hàng, vai người cha, thậm chí là một đứa trẻ.
Con trai lớn của Kaga Ehironobu hiện bị ám ảnh bởi Internet và dành nhiều thời gian để chơi game ở nhà. Tất nhiên, mọi người cũng sẽ quây quần quanh bàn ăn để chơi poker và boardgame.
Dù không phải hàng ngày nhưng Kaga Ehironobu vẫn cố gắng đi bộ cùng bọn trẻ khi chúng đến trường. Cậu con trai lớn hiện đang học lớp 2 trung học cơ sở nên thích đi bộ một mình hơn. Và hai cô con gái đang học tiểu học của Kaga Ehironobu sẽ kể cho anh nghe về cuộc sống hàng ngày của chúng ở trường trong khi đi dạo. Đó là khoảng thời gian rất vui vẻ và đáng yêu.
Hầu hết các tương tác thông thường của Kaga Ehironobu với người dân địa phương là chào hỏi trực tiếp. Thỉnh thoảng Kaga Ehironobu đứng trò chuyện, họ thường xuyên hỏi anh về cách làm ruộng, cách dùng cưa, chặt củi… Gần đây, anh chăm chỉ cày ruộng, trồng lúa và trồng rau để đưa con đi trải nghiệm.
Anh chia sẻ – “Tôi biết rằng nhiều người khi nghĩ đến nhà ở hay nhà ở đều đo lường sự tiện lợi bằng sự thuận tiện trong việc đi lại, con cái đi học, mua sắm. So với thành phố, cuộc sống ở nông thôn quả thực kém thuận tiện hơn. Nhưng theo tôi, đây dường như chỉ là biện pháp. Đối với tôi, được bình tâm và sống vui vẻ mỗi ngày có lẽ mới là “tiện lợi” thực sự. Hạnh phúc là thứ được gia đình tôi ưu tiên và coi là tiêu chuẩn thực sự của một mái ấm”.