Tôi vừa sinh con, và mẹ tôi đã lên chức bà ngoại
Bà ngoại giặt quần áo bẩn, quét nhà để con gái đi lại không bẩn chân. Bà ngoại không ngại ngùng giặt tay những tấm lót sữa, cũng như những chiếc quần khổng lồ dính đầy sản dịch của bà đẻ.
Bà ngoại đã từng bỡ ngỡ khi sinh con, nên bà hiểu rằng lúc này mẹ cần giúp đỡ hơn lúc nào hết. Bởi vì bà hiểu hơn ai hết làm mẹ là ᴄôпg việc khó khăn biết nhường nào, và họ mong manh ra sao trong khoảnh khắc bắт đầu làm Mẹ. Nhưng vì bất kỳ người phụ nữ nào cũng đều làm như thế nên cả xã hội coi đó là việc bình thường.
Làm mẹ là khi mệt mỏi vất vả cũng phải thức dậy với nụ cười trên môi. Là tất tả chuẩn bị bữa cơm tối đầy đủ chờ chồng về ăn cùng, dù phải bù đầu với đứa con đỏ hỏn.
Mẹ của người mẹ không ngơi tay trong im lặng và sẵn lòng làm mọi thứ để con gái có thời gian nghỉ ngơi. Trong mọi lo toan của con, mẹ của mẹ đều nhớ về chính mình. Cũng tất tả lo toan, cũng sợ hãi vì ϯrầм ᴄảм, cũng gắng sức chu toàn mọi thứ, chỉ ngay khi vừa mới sinh con…
Nhưng người mẹ biết rằng mình không đơn độc, bởi bên cạnh đã có bà ngoại. Dù cô đã sinh con, sau này lên chức bà đi nữa, thì cô vẫn là con gái của mẹ mình. Chỉ có mẹ chăm con gái ở cữ là hợp lý nhất, không phải sao? Cô con gái đã thể hiện lòng biết ơn với mẹ của mình.
Trong sự yên tĩnh của buổi sáng, bà ngoại nghĩ không biết khi nào còn gái mới thức giấc, liệu con gái có mệt mỏi khi phải thức 2 giờ mỗi cữ bú của bé con. Rồi bà ngoại nghĩ đến việc ra chợ mua vài thứ, làm một bát canh cho con gái bớt căng thẳng, sẵn mua thêm cúc áo đơm vào chiếc áo ngực để việc cho con bú dễ dàng hơn.
Mẹ tôi nghĩ ngợi về điều đó cả ngày, đôi khi tôi nghĩ rằng mẹ là một nhà tiên tri, bởi mẹ biết điều gì sẽ xảy ra với con gái. Tôi không biết sau này khi con tôi lớn lên, tôi có thể trở thành một người thông thái như mẹ không.
Mỗi bà mẹ mới sinh cần sự chăm sóc của một người phụ nữ khác, người hiểu được khoảnh khắc này mong manh như thế nào, sự hiểu biết mà chỉ một người mẹ mới có thể có. Và bằng tất cả sự rộng lượng và nhẫn nại, chỉ người mẹ ấy mới đem lại cảm giác bình an và được chu toàn.
Mỗi người mẹ đều là cô con gái nhỏ bé của mẹ mình. Và người ở cạnh người mẹ mới sinh nên là mẹ của mình.
Trong khi con mắt của thế giới đang hướng về đứa bé vừa chào đời thì mẹ của người mẹ chỉ nhìn thấy con gái mình, vừa trở thành mẹ. Bà sẽ dừng lại một nhịp để tạm thời gánh vác vai trò là mẹ, thay vì là bà, bởi con gái bà cần được bà chăm sóc hơn bao giờ hết.
Hình ảnh người mẹ chăm con gái mới sinh và những dòng tâm sự đi kèm đã khiến nhiều người mẹ xúc động, bởi họ là mẹ và cũng là con của những người mẹ.
Bởi vậy mới nói, hầu như ai trong chúng ta cũng từng có một người mẹ vĩ đại mang tên: Bà ngoại!
Vì vậy nếu bạn có mẹ, mẹ đã giúp bạn chăm con thì hãy trân trọng sự may mắn này
Không phải ngẫu nhiên mà người ta nói bà ngoại là người mẹ thứ 2 của cháu. Bà giúp mình chăm con không phải vì bà rảnh, không phải vì bà không biết mệt mà bà sợ nếu bà bỏ mặc thì người mệt chính là con gái của bà. Vì thế dù khó khăn hay mệt mỏi đến đâu, mẹ vẫn nói với tôi rằng: “Con ngủ đi để mẹ chăm cháu”, “Con ăn đi để mẹ dỗ cháu cho”, “Con cứ để bát đũa quần áo đấy mẹ làm cho”.
Chỉ cần có mẹ ở đây, tôi sẽ không phải một mình bế con ngủ, dỗ con khóc, cho con ăn. Tôi có thể ăn khi đói, thích món gì sẽ được ăn món đó. Không vội vàng và vài miếng cơm rồi lại xấp ngửa đi bế con. Tôi cũng được ngủ trọn vẹn một giấc bình yên đến sáng, vẫn có cơm canh nóng hổi đang đợi. Tôi sẽ chẳng lo đầu bù tóc rối, nhà cửa bừa bộn vì mẹ đã giúp dọn dẹp đâu vào đó rồi.
Cuộc sống vốn dĩ chưa bao giờ dễ dàng, nếu có dễ cũng là do đã có người khác thay bạn gánh vác. Vì vậy nếu bạn có mẹ, mẹ đã giúp bạn chăm con thì hãy trân trọng sự may mắn này, những điều mà nhiều người mong cũng không có được. Chăm con vốn không phải là nhiệm vụ của bà ngoại, đó là món quà của bà với tư cách là một người mẹ.
Đó cũng là tình yêu của người mẹ dành cho con gái của mình. Một lần nữa, mẹ đặt tình yêu dành cho tôi vào những đứa con của tôi. Làm mẹ là bài học tuyệt vời nhất tôi từng học trong cuộc đời này. Làm mẹ khiến tôi càng hiểu hơn câu nói: “Có con mới biết lòng cha mẹ”. Cám ơn mẹ. Người đã luôn yêu thương còn vô điều kiện!
Bởi bên cạnh tình thương yêu vô bờ dành cho cháu, những điều mẹ làm dành cho đứa con gái mẹ yêu hơn cả bản thân mình
Bà ngoại – Người mẹ ấy đã qua cái thời phải loay hoay chuyện bỉm sữa nhưng giờ đều đặn pha sữa cho cháu mỗi ngày, chăm chút những chiếc áo cho cháu. Người ấy đáng nhẽ ra tuổi này phải được an nhàn, tụ họp với bạn bè nay phải thấp thỏm vì sợ cháu không ngủ ngon, sợ cháu bị ốm.
Người mẹ ấy đáng nhẽ đang được thoải mái với những thú vui tuổi xế chiều nhưng nay dắt theo cái đuôi bé xíu bên mình mà chẳng một lời than vãn. Người mẹ ấy vẫn làm mọi thứ trong vui vẻ và hạnh phúc dù chẳng có chút lợi lộc gì cho bản thân.
Bởi bên cạnh tình thương yêu vô bờ dành cho cháu, những điều mẹ làm dành cho đứa con gái mẹ yêu hơn cả bản thân mình. Mẹ hiểu rằng làm mẹ vất vả thế nào nên mẹ luôn tìm mọi cách che chở, bảo vệ con giữa sóng gió cuộc đời.
Người mẹ ấy, tuy tuổi đã cao nhưng luôn cố gắng vì con cháu. Bà không chỉ là hậu phương vững chắc cho đứa con gái của mình mà còn là bờ vai êm dịu cho cháu ngoại yêu quý. Ngày ngày, bà kiên nhẫn, tận tình với từng việc lớn việc nhỏ, từ việc rửa những chiếc bát, chiếc thìa sau bữa ăn, đến việc đóng gói từng chiếc cặp sách, chiếc áo ấm cho cháu đi học.
Trong ánh mắt bà, không hề có vẻ mệt mỏi hay oán trách, chỉ có niềm tự hào và yêu thương tràn đầy. Bà luôn khẳng định rằng việc chăm sóc cháu ngoại, giúp đỡ con cái không chỉ là bổn phận mà còn là niềm vui, là điều khiến cuộc sống của bà thêm ý nghĩa.
Bên chén trà chiều, bà thường kể cháu nghe những câu chuyện xưa, về những ngày mẹ trẻ trung, năng động, về những thăng trầm và bài học bà đã trải qua. Những câu chuyện ấy dần trở thành những bài học quý giá giúp cháu định hình nhân cách và bản lĩnh sống. Bà dạy cháu cách đối diện với khó khăn, cách thể hiện lòng biết ơn và cảm thông với mọi người xung quanh.
Người mẹ ấy, như một làn gió mát lành, thổi bay đi những lo toan, mệt nhọc. Dưới bóng mát của tình yêu thương, cháu lớn lên, trở thành đứa trẻ thông minh, đáng yêu, đủ sức mạnh để bước tiếp trên con đường đời mà không sợ hãi gì cả. Và dù có đi đến những miền đất mới, cháu vẫn luôn cảm nhận được hơi ấm và vòng tay yêu thương của bà – người mẹ vĩ đại, người đã dành trọn vẹn tình yêu thương và sự hy sinh cho gia đình nhỏ bé của mình.
Dù bà đã không còn trẻ, sức khỏe không còn dồi dào như xưa, nhưng tình yêu và trách nhiệm dành cho cháu thì không hề phai nhạt. Bà luôn nói, “Cháu là món quà vô giá mà ông trời ban tặng, là nguồn động viên để bà tiếp tục sống và yêu thương mỗi ngày.” Và chúng ta, những người con, người cháu của bà, phải luôn nhớ rằng, không có tình yêu nào cao cả hơn tình yêu của người mẹ, người bà, người đã hi sinh cả đời mình vì hạnh phúc của chúng ta.
Nhân ngày 12/5, ngày của mẹ, xin gửi đến những người bà, người mẹ lời tri ân sâu sắc nhất!